Nội dung bài viết

Mỹ – “đế chế hàng không” của thế giới
Năm 2025, Mỹ tiếp tục giữ vị trí quốc gia có nhiều sân bay nhất hành tinh, với số lượng gấp ba lần Brazil, nước đứng thứ hai.
Không chỉ là kết quả của tiềm lực kinh tế, con số này còn phản ánh văn hóa di chuyển đặc trưng của người Mỹ – nơi máy bay được xem là phương tiện phổ biến như xe khách ở nhiều quốc gia khác.
Mỹ có:
- Trên 13.000 sân bay (bao gồm cả thương mại, dân dụng và tư nhân).
- Mạng lưới trải khắp lục địa, kết nối hàng trăm thành phố và khu dân cư cách xa nhau hàng nghìn km.
Với diện tích rộng lớn và dân số phân tán, hệ thống sân bay dày đặc giúp Mỹ duy trì kết nối kinh tế – xã hội xuyên lục địa, từ New York tới Los Angeles, từ Alaska tới Hawaii.
Các quốc gia diện tích lớn: cần sân bay để kết nối
Các nước như Brazil, Canada, Úc đều nằm trong nhóm dẫn đầu thế giới về số lượng sân bay – không chỉ vì diện tích khổng lồ, mà còn do mật độ dân cư thấp và địa hình phân tán.
Đối với họ, sân bay không chỉ là hạ tầng giao thông, mà là “đường sinh mệnh” nối liền các cộng đồng xa xôi.
Ví dụ:
- Brazil có hàng nghìn sân bay dân dụng phục vụ nội địa – dù kinh tế không mạnh bằng Mỹ.
- Canada dựa vào mạng lưới sân bay vùng để kết nối các khu dân cư ở Bắc Cực.
- Úc có hàng trăm đường băng nhỏ phục vụ y tế, hàng hóa và du lịch giữa các bang.
Châu Âu: diện tích nhỏ, nhưng vai trò hàng không lớn
Các quốc gia như Pháp, Anh, Đức vẫn nằm trong nhóm dẫn đầu châu Âu dù diện tích hạn chế.
Điều này cho thấy hàng không thương mại đã trở thành một phần của lịch sử phát triển công nghiệp tại khu vực, với mật độ bay dày đặc bậc nhất thế giới.
Từ Paris, London đến Frankfurt – mỗi thành phố đều là trung tâm trung chuyển quốc tế, kết nối châu Âu với các châu lục khác.
Trung Quốc: chọn “đường ray” thay vì “bầu trời”
Dù có 552 sân bay – con số không nhỏ – nhưng Trung Quốc vẫn được xem là “ít sân bay” so với quy mô dân số và diện tích.
Nguyên nhân nằm ở chiến lược hạ tầng: Bắc Kinh ưu tiên phát triển đường sắt cao tốc.
Đến năm 2023, Trung Quốc đã có 45.000 km đường sắt cao tốc, dài nhất thế giới – gấp hơn 10 lần toàn châu Âu cộng lại.
Điều này giúp thay thế phần lớn các chuyến bay nội địa ngắn, giảm tải cho hàng không và thúc đẩy du lịch trong nước.
Khi “nhiều sân bay” trở thành gánh nặng
Bên cạnh lợi thế về kết nối, Mỹ đang phải đối mặt với khủng hoảng nhân lực hàng không, đặc biệt là thiếu kiểm soát viên không lưu.
Vấn đề này từng góp phần vào một vụ tai nạn nghiêm trọng tại Washington năm 2023, làm dấy lên tranh luận về việc đầu tư quá dàn trải vào hạ tầng hàng không mà thiếu nguồn nhân lực tương ứng.
Bức tranh toàn cầu: lựa chọn mô hình hạ tầng khác nhau
Hệ thống sân bay không chỉ phản ánh sức mạnh kinh tế, mà còn thể hiện cách mỗi quốc gia định hình mô hình giao thông quốc gia.
- Mỹ chọn bầu trời – mạng lưới hàng không dày đặc phủ khắp lục địa.
- Trung Quốc chọn đường ray – đường sắt cao tốc làm xương sống vận tải.
- Châu Âu chọn cân bằng – vừa phát triển hàng không, vừa đầu tư mạnh vào tàu điện xuyên quốc gia.
Kết quả là, bản đồ sân bay toàn cầu năm 2025 không chỉ cho thấy nơi nào bay nhiều hơn, mà còn kể câu chuyện về cách các nền kinh tế lớn đang định nghĩa lại khái niệm “kết nối” trong thế kỷ 21.
Folow page: Vietnam Economy
Xem thêm: Trung Quốc: “Quá lớn” để Mỹ trừng phạt như phần còn lại của thế giới?
