Nội dung bài viết
- 1 Vương quốc Anh: “Pháo đài” giáo dục truyền thống vẫn giữ vững ngôi đầu
- 2 Châu Á trỗi dậy: Trung Quốc và Singapore đang thiết lập một thế hệ học thuật mới
- 3 Châu Âu lục địa: Bản lĩnh học thuật lâu đời vẫn còn đó
- 4 Các quốc gia nói tiếng Anh ngoài Mỹ: “Punch above their weight”
- 5 Sự dịch chuyển đang diễn ra – nhưng Mỹ vẫn là “gã khổng lồ”
- 6 Một tương lai học thuật đa trung tâm?

Vương quốc Anh: “Pháo đài” giáo dục truyền thống vẫn giữ vững ngôi đầu
Oxford, Cambridge, và Imperial College London – ba cái tên đã gắn liền với lịch sử học thuật châu Âu – tiếp tục thống trị bảng xếp hạng. Oxford được cả THE và ARWU đánh giá là trường đại học ngoài Mỹ tốt nhất thế giới. Trong khi đó, Cambridge và Imperial College cũng không bao giờ rời khỏi top 3 toàn cầu trong cả ba bảng xếp hạng. Không chỉ là biểu tượng của sự uy tín, các trường này còn sở hữu những lợi thế then chốt: ngân sách nghiên cứu khổng lồ, mạng lưới học thuật toàn cầu và văn hóa xuất bản khoa học cực kỳ mạnh mẽ.

Châu Á trỗi dậy: Trung Quốc và Singapore đang thiết lập một thế hệ học thuật mới
Tsinghua và Peking – hai trường đại học danh tiếng của Trung Quốc – đều nằm trong top 10 ở cả ba bảng xếp hạng. Điều này không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Với chiến lược đầu tư mạnh mẽ vào R&D, các chương trình học bổng quốc tế và chính sách thu hút nhân tài từ khắp thế giới, Trung Quốc đang định hình lại cách thế giới nhìn về giáo dục đại học ở phương Đông.
Tại Đông Nam Á, Singapore nổi bật với hai cái tên: Đại học Quốc gia Singapore (NUS) và Đại học Công nghệ Nanyang (NTU). Chính sách chiến lược của chính phủ Singapore – tập trung vào hợp tác học thuật, gắn kết đại học với ngành công nghiệp và mời gọi giảng viên quốc tế – đang mang lại hiệu quả rõ rệt.

Châu Âu lục địa: Bản lĩnh học thuật lâu đời vẫn còn đó
ETH Zurich (Thụy Sĩ) là một đại diện nổi bật của châu Âu lục địa, luôn có mặt trong top 5 của THE và QS. Pháp cũng ghi dấu ấn mạnh mẽ với Paris-Saclay và Université PSL, trong khi Đức có LMU Munich, TU Munich và Heidelberg University giữ vững vị trí trong nhóm đầu.
Ở Bắc Âu, Copenhagen (Đan Mạch) và Karolinska Institute (Thụy Điển) là minh chứng cho chất lượng học thuật không bị giới hạn bởi quy mô dân số hay tầm ảnh hưởng chính trị.
Các quốc gia nói tiếng Anh ngoài Mỹ: “Punch above their weight”
Úc và Canada – hai quốc gia có dân số tương đối nhỏ – vẫn đóng góp nhiều cái tên trong top 25. Trường Đại học Melbourne, Đại học Sydney và ANU của Úc; cùng với Toronto, McGill và British Columbia từ Canada, là những điểm đến hấp dẫn với sinh viên quốc tế, đồng thời có ảnh hưởng nghiên cứu đáng kể trên toàn cầu.
Việc nhiều trường đại học ở các quốc gia này vươn lên không chỉ nhờ chất lượng giảng dạy mà còn nhờ vào việc quốc tế hóa giáo dục, mở rộng hợp tác học thuật và đón nhận sinh viên từ mọi châu lục.
Sự dịch chuyển đang diễn ra – nhưng Mỹ vẫn là “gã khổng lồ”
Dù bài viết này chỉ tập trung vào các trường ngoài Mỹ, không thể phủ nhận rằng Mỹ vẫn chiếm phần lớn trong top đầu thế giới nếu tính tổng thể. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là chất lượng giáo dục hàng đầu giờ đây không còn là “đặc sản” của riêng Mỹ. Các trường đại học đỉnh cao đang ngày càng đa dạng về địa lý, phản ánh một thế giới học thuật đang dần trở nên đa cực.
Một tương lai học thuật đa trung tâm?
Sự vươn lên của các trường đại học tại châu Á, châu Âu và châu Đại Dương cho thấy rằng sinh viên, nhà nghiên cứu và học giả giờ đây có nhiều lựa chọn hơn bao giờ hết – không nhất thiết phải sang Mỹ để theo đuổi đỉnh cao học thuật.
Giáo dục bậc cao đang chứng kiến một sự “tái cấu trúc” toàn cầu, nơi quyền lực không còn tập trung vào một quốc gia mà được chia sẻ bởi nhiều trung tâm tri thức mới.
Follow page: Vietnam Stats
Xem thêm: Kênh Đào Kra (Thái Lan): Vì Sao Khó Trở Thành Hiện Thực?
