Nội dung bài viết
Trục không gian: Khi quỹ đạo trở thành chiến trường
Báo cáo từ Bộ Quốc phòng Mỹ thừa nhận: Trung Quốc đã sở hữu nhiều loại vũ khí không gian, từ tên lửa chống vệ tinh (ASAT), vệ tinh mang cơ chế “kẹp” để vô hiệu hóa đối phương, đến công nghệ gây nhiễu radar – liên lạc ở mức quy mô lớn. Với mạng lưới hơn 600 vệ tinh đang hoạt động, Bắc Kinh có thể triển khai đồng thời giám sát, dẫn đường, gây nhiễu và thu thập dữ liệu theo cách mà chỉ Mỹ từng làm được.
Điểm đáng lo ngại nhất là: không gian không có phòng tuyến cố định. Một khi vệ tinh định vị GPS, vệ tinh liên lạc hay do thám bị vô hiệu hóa, NATO sẽ đối mặt tình trạng mù thông tin toàn diện – quân đội hiện đại sẽ trở thành một lực lượng khổng lồ nhưng mù lòa.

Chiến tranh mạng: Đòn tấn công không cần tiếng súng
Nếu không gian là xương sống, thì mạng là hệ thần kinh. Bắc Kinh đã đầu tư hàng chục tỷ USD để nuôi dưỡng một hệ thống hacker cấp nhà nước, được tổ chức như những “quân đoàn”. Mục tiêu không chỉ là ăn cắp công nghệ quân sự và thương mại mà còn chuẩn bị trước hạ tầng cho chiến tranh: cài mã độc vào hệ thống năng lượng, tài chính, vận tải của đối phương để khi cần có thể tê liệt ngay lập tức.
Một nghiên cứu của RAND cho thấy, chỉ cần 30 phút tấn công mạng đồng bộ vào hệ thống điều khiển lưới điện miền Đông nước Mỹ, hậu quả sẽ tương đương một đòn tấn công hạ tầng chiến lược bằng vũ khí hạng nặng. Và đó mới chỉ là phần nổi.
NATO và Mỹ: Bức tường bê tông nhưng mục ruỗng
Mỹ chi hơn 877 tỷ USD cho quốc phòng năm 2023, gấp nhiều lần ngân sách quốc phòng chính thức của Trung Quốc. Nhưng chi tiêu khổng lồ này chủ yếu vẫn dồn vào vũ khí truyền thống: tàu sân bay, tiêm kích tàng hình, hệ thống phòng thủ tên lửa. Trong khi đó, Bắc Kinh lại chọn hướng đi tắt đón đầu, tập trung vào những lĩnh vực mà Mỹ chưa chuẩn bị đầy đủ: không gian, mạng, AI.
NATO từng thắng ở Kosovo (1999) nhờ ưu thế công nghệ vượt trội. Nhưng ở thế kỷ 21, nếu mạng lưới vệ tinh định vị bị phá, nếu hệ thống thông tin tác chiến bị cắt, liệu một khối quân sự khổng lồ có còn vận hành được? Câu hỏi này đang trở thành nỗi ám ảnh trong mọi báo cáo nội bộ tại Brussels và Washington.

Tương lai: Trật tự mới định hình từ “chiến tranh vô hình”
Điểm đáng sợ ở tham vọng Trung Quốc không phải ở số lượng tàu sân bay hạ thủy, mà ở cách họ chuẩn bị cho một cuộc chiến mà phương Tây chưa từng đối mặt. Không cần nổ súng, không cần đổ bộ, Bắc Kinh có thể biến đối thủ thành một khối thép khổng lồ không còn khả năng vận hành.
Trong bối cảnh này, NATO và Mỹ buộc phải tái cấu trúc chiến lược: từ chỗ phòng thủ biên giới – lãnh thổ, sang phòng thủ dữ liệu – không gian – hệ thống. Nhưng sự thay đổi ấy cần thời gian. Và thời gian chính là thứ mà Bắc Kinh đang tận dụng triệt để.
Đây không chỉ là một cuộc chạy đua vũ trang mới, mà là một sự chuyển dịch trung tâm quyền lực toàn cầu. Ai kiểm soát không gian và mạng, kẻ đó có thể kiểm soát chiến tranh – và cả trật tự thế giới.
Folow page: Vietnam Economy
Xem thêm: Trung Quốc: “Quá lớn” để Mỹ trừng phạt như phần còn lại của thế giới?
